Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi chiều trong veo, khi căn gác của chúng mình nhận được một "lá thư glowing" từ một vị khách quen. Lá thư không chỉ chứa đựng một yêu cầu, mà còn gói ghém cả một nỗi niềm:
"Em muốn đặt một hộp nhạc cho người yêu. Tụi em yêu xa cũng được một năm rồi. Dạo này bạn ấy có vẻ hơi tủi thân. Em muốn món quà này... nó phải ấm áp và vững chãi như một cái ôm vậy đó ạ."
Một món quà mang theo một "cái ôm".
Thoạt nghe, yêu cầu này thật sự là một bài toán khó. Làm thế nào để "gói" lại một cái ôm? Làm sao để biến một cảm giác vô hình thành một vật thể hữu hình, có thể vượt hàng trăm cây số để trao đến tay người nhận?
Đây chính là lúc "kiến trúc sư của những trải nghiệm" của chúng mình, anh Mì, vào việc. bé Sù mang theo "sắc độ cảm xúc" của vị khách đến xưởng nghệ thuật của anh. Vấn đề không nằm ở việc tìm một chiếc hộp nhạc, mà là làm sao để chiếc hộp nhạc đó thực sự "ôm" được người nhận.
Cuộc trò chuyện của họ không bắt đầu bằng sản phẩm, mà bằng cảm giác. Một cái ôm vững chãi thì cần chất liệu gì? Nhung mềm mại hay vải linen đáng tin cậy? Họ đã chọn linen. Bởi một cái ôm mà người yêu xa cần không chỉ là sự mềm mại, mà còn là cảm giác an toàn, là một lời hứa rằng "anh/em vẫn luôn ở đây".
Chiếc hộp nhạc được gói trong lớp giấy màu kem sữa, và thắt lại bằng sợi ruy băng vải linen màu be mộc mạc. Mọi thứ đã gần như hoàn hảo. Nhưng Mì cảm thấy nó vẫn còn thiếu một điều gì đó, một "chữ ký" của sự vững chãi.
Và rồi, phép thuật của sự sáng tạo đã thực sự xảy ra.
Anh không tìm kiếm thêm một món đồ trang trí nào có sẵn. Anh tự tay tạo ra nó. Từ một mẩu gỗ thông nhỏ, Mì đã tỉ mẩn đẽo gọt nên một ngôi sao năm cánh. Ngôi sao gỗ không bóng bẩy, nhưng nó mộc mạc, chắc chắn và toả ra mùi hương dịu nhẹ. Nó được treo lên chiếc nơ, trở thành điểm nhấn cuối cùng, là hiện thân cho lời hứa về một điều bền chặt, một điểm tựa không đổi thay giữa khoảng cách.
Món quà được gửi đi. Nó không còn là một chiếc hộp nhạc đơn thuần. Nó đã trở thành một "cái ôm" thật sự, một cái ôm được dệt nên từ sự thấu cảm của Mận, đôi tay khéo léo và trái tim tinh tế của Mì, và dĩ nhiên, dưới sự "kiểm định chất lượng" gắt gao của Sù.
Đây chỉ là một trong rất nhiều câu chuyện ở Cửa 3. Nó là minh chứng cho giá trị mà Nhà Cam luôn theo đuổi: Chúng mình không chỉ là người đi tìm. Chúng mình còn là người sáng tạo.
Vậy nên, nếu một ngày nào đó, bạn có một cảm xúc muốn gửi đi, một món quà mà bạn nghĩ rằng không thể nào tồn tại, đừng ngần ngại gõ cửa ngôi nhà này nhé. Bởi vì biết đâu, đó lại là khởi đầu cho một phép màu nho nhỏ sắp ra đời.