Chào bạn, lại là Cam đây.
Bạn có bao giờ cảm thấy như vậy không? Bạn mở một trang web, và ngay lập tức, hàng loạt sản phẩm nhảy xổ vào bạn. Những thuật toán thông minh phân tích từng cú click, đoán định sở thích của bạn, và đưa ra vô số lời mời gọi: “Có thể bạn cũng thích”, “Sản phẩm tương tự”, “Chỉ hôm nay”… Chúng ta đang sống trong một xã hội vận hành với tốc độ chóng mặt, và thế giới thương mại cũng vậy.
Tất cả những cỗ máy thông minh đó đều được lập trình để hỏi bạn một câu hỏi duy nhất, bằng cách này hay cách khác: “Bạn cần mua gì?”.
Đó là một câu hỏi hiệu quả, nhưng đôi khi, nó thật sự mệt mỏi.
Khi chúng ta bị biến thành những “đơn hàng biết đi”
Câu hỏi “cần mua gì?” có một sức mạnh vô hình: nó ngay lập tức định vị bạn là một người tiêu dùng. Nó biến một con người với vô vàn sắc độ cảm xúc phức tạp thành một nhu cầu cần được đáp ứng, một giao dịch cần được hoàn tất.
Chúng ta dần quen với việc đó. Chúng ta trở thành những “đơn hàng biết đi”, những bộ dữ liệu cho các thuật toán.
Nhưng nó đã bỏ qua một điều quan trọng nhất: lý do đằng sau nhu cầu đó.
- Bạn tìm một chiếc khăn choàng, không phải vì bạn lạnh, mà vì bạn muốn gửi một “cái ôm” cho người bạn ở xa.
- Bạn mua một cuốn sổ, không phải vì hết giấy, mà vì bạn cần một nơi để trút ra những nỗi niềm không biết tỏ cùng ai.
- Bạn chọn một món đồ trang trí, không chỉ để làm đẹp, mà còn để thắp lên một chút vui vẻ trong một ngày xám xịt.
Nhu cầu thật sự không phải là “chiếc khăn”, “cuốn sổ” hay “món đồ trang trí”. Nhu cầu thật sự là “cái ôm”, là “nơi trút nỗi niềm”, là “một chút vui vẻ”. Đằng sau mỗi món hàng là một câu chuyện, một cảm xúc. Nhưng không một thuật toán nào đủ tinh tế để hỏi bạn về điều đó.
Một câu hỏi khác, một cánh cửa khác
Áp lực phải trở nên nổi bật, phải thành công, phải “giống như người ta” đè nặng lên vai mỗi người. Và đôi khi, việc mua sắm cũng trở thành một áp lực, một cuộc rượt đuổi không hồi kết.
Và chính từ sự mệt mỏi đó, một câu hỏi khác đã nảy mầm trong ngôi nhà của chúng mình:
“Sẽ ra sao nếu có một nơi không bắt đầu bằng việc hỏi ‘Bạn cần mua gì?’, mà sẽ nhẹ nhàng hỏi ‘Bạn đang cảm thấy thế nào?’”.
Sẽ ra sao nếu có một nơi tin rằng việc lắng nghe cảm xúc của bạn còn quan trọng hơn việc bán cho bạn một món hàng? Một nơi mà bạn không cần phải là một khách hàng tiềm năng, không cần phải là một “đối tượng mục tiêu”, mà chỉ đơn giản là được là chính mình, với tất cả những “màu gốc” dù là rực rỡ hay trầm lắng?
Đó chính là vấn đề mà Tạp Quá Nhà Cam muốn cùng bạn giải quyết. Không phải bằng một thuật toán phức tạp, mà bằng một thứ đơn giản hơn rất nhiều: sự thấu cảm.
Trong bài viết tiếp theo, mình sẽ kể cho bạn nghe về người sẽ chào bạn sau cánh cửa này, và cách chúng mình biến những nỗi niềm của bạn thành những “lá thư glowing” đầy phép thuật.